Stt mưa nhớ người yêu: Khi cơn mưa đổ ào ào như trút, ta nhâm nhi tách cà phê nóng bên khung cửa sổ. Đấy là lúc tâm hồn ta ùa theo những cơn mưa, bao cảm xúc, bao hình ảnh cùng nỗi nhớ người yêu tràn về làm tâm hồn ta đau thấu tâm can. Cùng theo dõi nhé!
Sưu tầm stt mưa nhớ người yêu buồn da diết cõi lòng
Bài viết hôm nay chúng tôi sẽ chia sẻ tới quý bạn đọc những stt mưa nhớ người yêu da diết. Là những bầu tâm trạng phiêu theo những cơn mưa ngâu ủ dột tâm hồn. Yêu là thương, là nhớ hay hồi tưởng những gì đã qua cho một mối tình rạn vỡ.
Hãy cùng phiêu theo những stt mưa buồn nhớ người yêu dưới đây nhé!
- Mưa về làm em nhớ nhiều hơn, nhớ những câu chuyện đã lâu chưa kể, nhớ những con người đã lâu chưa gặp, nhớ những khoảng trời riêng đã lâu chưa tìm về.
- Trời cứ mưa, mưa như thể đang là tháng mưa ngâu vậy! Em chỉ mong sao trời đừng mưa nữa, vì trời mưa em nhớ anh, nhớ lắm anh àh! Nhớ rất nhiều!!
- Em tự hỏi sao mỗi khi mưa rơi lại gợi cho người ta hàng tá nỗi buồn, hàng ngàn thương nhớ, từng ấy nghĩ suy và muôn vàn kỉ niệm?
- Có lẽ vì mưa bao giờ cũng se lạnh và cái cảm giác se lạnh đó làm người ta thấy mình lẻ loi và lạnh giá.
- Ngoài trời đang mưa. Mưa hay buồn anh nhỉ? Trước khi quen anh, em ghét trời mưa lắm. Yêu anh rồi em mới biết nghe cảm xúc lúc mưa rơi, buồn và nhớ thương da diết.
- Mưa rơi rơi rồi dứt từ từ dù bên ngoài vẫn còn vài giọt khẽ bay bay trong gió chiều nghe tê tái.
- Mưa bao giờ cũng thế, cũng cô đọng trong em từng nỗi nhớ chơi vơi và nhớ nhất vẫn là anh.
- Em đã hứa với anh là không nói nhớ nhung gì nữa nên em chỉ còn nghe mưa rơi trong lòng thôi. Chắc là cũng có lúc bất chợt anh bắt gặp cảm xúc buồn chơi vơi như vậy đúng không anh. Em thì không thế, bởi nỗi nhớ anh thường trực trong em mất rồi.
- Mưa hôm nay nghe lạnh lùng hơn hôm qua và có gì đó ảm đạm hơn mấy hôm trước. Em, lại ngồi bên cửa sổ và nhìn mưa. Lại ngồi ngẩn ngơ và lại viễn vông những suy nghĩ mông lung đến lạ.
- Em đi dưới làn mưa, hạt mưa nhỏ thôi mà sao lại cứ trắng cả một trời vậy nhỉ? Giống như nỗi nhớ của em, nhỏ thôi, em cảm giác như không có gì! Vậy mà lúc này em mới thấy, tất cả gộp lại có lẽ cũng bằng cả hồn em…
- Mưa rơi, dòng người hối hả đi về trên phố, về nơi mà có những người yêu thương họ đang chờ. Còn em chỉ biết ngồi đó, lặng nhìn những hạt mưa rơi để rồi giọt nước mắt mặn chát kia lại rơi trong vô thức.
- Anh vẫn ở đấy như những cơn mưa vốn dĩ luôn luôn có trong ngày hè. Phải chăng nó là vốn dĩ nên người ta cứ mặc định là bình thường và chẳng bao giờ để ý? Để rồi thấy những ngày nắng gắt người ta mới nhớ tới cơn mưa và mong có nó biết chừng nào.
- Tiếng mưa bên hiên làm em nhớ anh, nhớ giọng nói nụ cười của anh. Giọng nói, nụ cười ấy như đang tan trong màn mưa..tí tách…giòn tan…đầy hạnh phúc.
- Những giọt mưa cho dù là thưa thớt cũng đã đủ đưa con người ta về với những kỷ niệm xưa
- Mưa bao giờ cũng làm cho mọi thứ trở lên nhạt nhòa, còn nỗi nhớ cứ dài rộng ra. Nỗi buồn trót dại đi ngược chiều, cứ thế bạt đi trong mưa, trong gió. Vậy cũng tốt, bão rồi cũng sẽ tan mà thôi.
- Một ngày mưa và anh khuất xa nơi em, hình bóng cũ phai dần. Hãy cho em biết phải mất bao lâu em mới quên được anh.
- Mưa hối hả xóa đi nắng mùa hạ. Em hối hả xóa tất cả về anh.
- Mưa hôm nay nghe lạnh lùng hơn hôm qua và có gì đó ảm đạm hơn mấy hôm trước. Em, lại ngồi bên cửa sổ và nhìn mưa.
Lại ngồi ngẩn ngơ và lại viễn vong những suy nghĩ mông lung đến lạ.- Mưa rơi rơi rồi dứt từ từ dù bên ngoài vẫn còn vài giọt khẽ bay bay trong gió chiều nghe tê tái.
- Mưa bao giờ cũng thế, cũng cô đọng trong em từng nỗi nhớ chơi vơi và nhớ nhất vẫn là anh.
- Em đã hứa với anh là không nói nhớ nhung gì nữa nên em chỉ còn nghe mưa rơi trong lòng thôi. Chắc là cũng có lúc bất chợt anh bắt gặp cảm xúc buồn chơi vơi như vậy đúng không anh. Em thì không thế, bởi nỗi nhớ anh thường trực trong em mất rồi.
- Mưa hôm nay nghe lạnh lùng hơn hôm qua và có gì đó ảm đạm hơn mấy hôm trước. Em, lại ngồi bên cửa sổ và nhìn mưa.
Lại ngồi ngẩn ngơ và lại viễn vong những suy nghĩ mông lung đến lạ.- Mưa rơi rơi rồi dứt từ từ dù bên ngoài vẫn còn vài giọt khẽ bay bay trong gió chiều nghe tê tái.
- Mưa bao giờ cũng thế, cũng cô đọng trong em từng nỗi nhớ chơi vơi và nhớ nhất vẫn là anh.